Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Thư nghỉ việc 'kỳ lạ' của lãnh đạo Google

Sau hàng chục năm cống hiến, Patrick Pichette nhận thấy đã đến lúc gác công việc sang một bên và dành nhiều thời gian hơn cho người vợ đã bên ông 25 năm.

Dành nhiều thời gian hơn cho gia đình là lý do rất nhiều lãnh đạo doanh nghiệp đưa ra khi xin từ chức. Trường hợp của Giám đốc Tài chính (CFO) Google - Patrick Pichette, ông thực sự có ý và muốn làm như vậy chứ không chỉ là lý do nêu trong đơn.


CFO Google - Patrick Pichette trong một bài phát biểu năm 2012. Ảnh: ABC News

Thư xin nghỉ đã được Pichette đăng trên Google Plus tuần trước. Ông cho biết sẽ không nghỉ việc ngay lập tức mà vẫn ở lại với công ty cho đến khi tìm được người thay thế. Trong một bài đăng khác trên mạng xã hội này, CEO Google - Larry Page đã gọi bức thư này là "thông báo nghỉ việc kỳ lạ nhất từ một trong những CFO khác người nhất". Đến nay, bức thư đã được hơn 4,7 triệu lượt đọc trên Google Plus.

Dưới đây là toàn bộ bức thư xin nghỉ của Patrick Pichette:

Sau gần 7 năm làm CFO, tôi sẽ rời khỏi Google để dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Đúng, tôi biết là bạn đã nghe thấy câu này ở đâu đó trước đây rồi. Chúng tôi đã cống hiến rất nhiều cho công việc. Tôi không mong bạn đồng cảm. Tôi chỉ muốn chia sẻ suy nghĩ của mình, vì rất nhiều người đang vật lộn với chuyện cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân.

Mọi chuyện bắt đầu từ mùa thu năm ngoái. Vào một sáng tháng 9, sau cả đêm leo núi, chúng tôi đã nhìn thấy mặt trời mọc trên đỉnh Kilimanjaro ở châu Phi. Tôi và vợ mình - Tamar không chỉ tận hưởng khung cảnh trên đỉnh núi. Trời hôm đó rất trong, chúng tôi có thể thấy đồng bằng Serengeti rộng lớn bên dưới và nảy ra ý định du lịch mạo hiểm khắp châu Phi.


Hai vợ chồng Patrick Pichette trên đỉnh Kilimanjaro năm ngoái. Ảnh: Google Plus


Tamar buồn bã nói với tôi: "Anh này, sao chúng ta không tiếp tục đi nhỉ". Hãy khám phá châu Phi, sau đó tới phương Đông, sang Ấn Độ. Rồi ta có thể tới đỉnh Himalaya, Everest, Bali, rặng san hô Great Barrier Reef, Nam Cực. Cô ấy chẳng hề biết ý tưởng đó liều lĩnh thế nào đâu.

Tôi còn nhớ đã nói với cô ấy rằng mình rất thích đi, nhưng chúng tôi phải quay về thôi. Vẫn chưa đến lúc đó, tôi còn rất nhiều việc phải làm tại Google. Có rất nhiều người đang trông cậy vào chúng tôi.

Nhưng rồi cô ấy hỏi: Thế khi nào mới đến lúc? Đến lúc cho chúng ta? Cho em? Và chẳng có câu trả lời nào đáp lại.

Vài tuần sau đó, tôi vui vẻ quay lại công việc, nhưng không thể xua đi câu hỏi: Khi nào mới đến lúc chúng ta tiếp tục đi? Tôi tự xem lại cuộc sống của mình và rút ra vài điều như sau:

Đầu tiên, lũ trẻ đã tự lập cả rồi. Hai đứa đang học đại học, một đã ra trường và khởi nghiệp ở châu Phi. Chúng là niềm tự hào của vợ chồng tôi. Tamar thực sự xứng đáng được ghi công lớn trong việc này. Cô ấy đã làm được việc thật tuyệt vời. Nhưng sự thật là với cả hai chúng tôi, sẽ chẳng còn những chiếc xe chất đầy bánh ngọt, những đêm thức trắng vì con bị viêm tai hay những trận hockey lúc 6h sáng nữa. Chẳng đứa nào cần hay chờ đợi chúng tôi nữa.

Thứ hai, tôi đang làm việc không ngừng nghỉ 25-30 năm rồi. Đó là những trải nghiệm rất tuyệt vời. Nhưng khi đếm lại, tôi đã làm việc suốt 1.500 tuần, lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sàng, kể cả khi không phải như vậy. Tôi cảm thấy có tôi. Tôi rất yêu công việc của mình, yêu đồng nghiệp, bạn bè, yêu cơ hội dẫn đầu và thay đổi thế giới nữa.

Thứ ba, Tamar và tôi sắp kỷ niệm 25 năm kết hôn. Khi bạn bè lũ trẻ hỏi chúng về bí quyết chúng tôi bên nhau được lâu như vậy, chúng chỉ đùa là chúng tôi dành quá ít thời gian bên nhau, đến mức "còn quá sớm để kết luận" liệu cuộc hôn nhân này có thành công hay không. Tôi ước gì chúng biết tôi và Tamar đã có bao nhiêu kỷ niệm đẹp bên nhau. Nhưng chắc chắn là tôi muốn có nhiều hơn nữa. Và cô ấy xứng đáng có nhiều, thật nhiều hơn thế.

Nhưng câu trả lời đơn giản chỉ là tôi không thể tìm được lý do nào tốt hơn để nói với Tamar rằng chúng tôi nên đợi thêm một thời gian nữa để đi du lịch. Chúng tôi sẽ kỷ niệm 25 năm bên nhau bằng cách sang trang mới và tận hưởng tuổi trung niên. Tôi nên dành cơ hội cho thế hệ lãnh đạo tiếp theo và ngay lập tức lên danh sách những nơi cần đến.

Làm việc tại Google rất tuyệt vời. Tôi được tiếp xúc với những người tốt nhất. Tôi có rất nhiều bạn ở đây. Cảm ơn Larry, Sergey và Eric vì tình bạn của các cậu. Tôi sẽ luôn cảm ơn mọi người vì đã đưa tôi vào đây, đã tin tưởng, hỗ trợ tôi, mang lại cho tôi nhiều tiếng cười và những khoảng thời gian tốt đẹp.

Tôi muốn nói rõ ràng rằng tôi sẽ vẫn ở đây. Có lẽ là trong vài tháng tới, cho đến khi chúng tôi tìm được lãnh đạo mới và giúp người đó quen với công việc. Quá trình này sẽ mất thời gian một chút.

Tóm lại, cuộc sống thật tuyệt vời, nhưng những sự đánh đổi thì không, đặc biệt là đánh đổi giữa công việc và gia đình. Tôi thật sự hạnh phúc khi cảm thấy mình đã đạt đến thời điểm còn không phải đưa ra những sự lựa chọn khó khăn trong cuộc đời nữa. Tôi thực sự biết ơn điều đó. Và hãy tận hưởng cuộc sống của ngày hôm nay.

Hà Thu

Cao bồi miền Viễn Tây - Nhạc siêu hay không nghe thì phí


HOTEL CALIFORNIA - Cực đỉnh. Không biết thì phí cả đời


Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015

Xuân 2014

Xuân đi rồi ...Xuân đến

Cho nhân gian đầy lưu luyến ...











































































































Không Gian Lẹo


Trương Duy Nhất

Cặp tình nhân chó mắc lẹo góc phố. Mấy ả vịt gà xoẹt ngang thẹn thùng dang cánh lên che mặt. Anh chó láng giềng cũng ra chiều xấu hổ, xoay đít ra phố, mắt nhắm nghiền gác mõm vào tường.

Đám ruồi nhặng vốn vo ve bám đầy nơi gốc cây vỉa hè cũng đột nhiên bay biến. Dường như chúng không muốn làm vấy bẩn cái... không gian lẹo tình của chó.

Bên kia đường, một gã điên ló cái đầu núp sau bụi cây, ưỡn người cong rạp xuống mặt đường dòm trộm vẻ thích thú. Thỉnh thoảng lão cười rú lên một tràng khiến cặp tình nhân chó giật bắn mình.

Mấy đứa trẻ, tay cắp cặp, cổ đeo khăn quàng đỏ lướt qua. Một, hai, ba rồi cả đám dừng lại, vốc đá ném đôi chó mắc lẹo rồi... bỏ chạy.

Con chó cái quay mặt cúi gằm vào đít anh chàng. Hình như nó khóc. Thằng chó đực phe phẩy cái đuôi như an ủi, rồi tức khí lao theo gã tâm thần cùng đám trẻ.

Vẫn dính lẹo, vừa kéo xềnh xệch nhau, vừa lao theo, nghếch mõm lên sủa:đồ.... con.... người!

Khôn Ngoan Ngày Đầu Năm







30 điều không nên tiếp tục làm cho bản thân


“Không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới”.

1. Đừng mất thời gian với những đối tượng sai lầm 

Cuộc sống quá ngắn ngủi, bạn không nên dành thời gian với những người chỉ biết hút cạn nguồn hạnh phúc của mình. Nếu ai đó muốn bạn có mặt trong cuộc sống của họ, họ sẽ tự dành ra chỗ cho bạn. Bạn không phải đấu tranh để giành giật lấy một vị trí nào cả. Đừng bao giờ ép mình vào mối quan hệ với những người coi thường giá trị của bạn. Và hãy nhớ, những người bạn thật sự của bạn không phải là những người ở bên cạnh bạn khi bạn thành công, mà là những người ở bên cạnh bạn khi bạn gặp khó khăn.

2. Đừng chạy trốn các rắc rối của mình. Hãy đối diện với chúng.

Đây không phải là việc dễ dàng. Không ai có khả năng xử lý hoàn hảo mọi vấn đề họ gặp phải. Chúng ta cũng không thể ngay lập tức mà giải quyết trọn vẹn một khó khăn. Chúng ta không sinh ra để làm như vậy. Trên thực tế, chúng ta sinh ra để thất vọng, buồn chán, đau khổ, và vấp ngã. Bởi vì đó là toàn bộ mục đích của cuộc sống – đối mặt với vấn đề, học hỏi, thích nghi, và xử lý chúng. Chính điều này đã rèn luyện chúng ta trở thành con người như chúng ta hiện nay.

3. Đừng nói dối bản thân mình

Bạn có thể nói dối người khác (?), nhưng bạn không thể nói dối chính bản thân mình. Cuộc sống của chúng ta chỉ tiến bộ khi chúng ta nắm bắt các cơ hội; và cơ hội đầu tiên và cũng là khó khăn nhất mà chúng ta có thể nắm bắt lấy là trung thực với chính mình.

4. Đừng gác lại các nhu cầu của bản thân

Điều đau đớn nhất là vì yêu người khác quá mà đánh mất bản thân mình, và quên mất rằng mình cũng là người đặc biệt. Vâng, hãy giúp đỡ người khác; nhưng bạn cũng phải giúp đỡ chính mình nữa chứ. Nếu có giây phút nào dành cho bạn để bạn theo đuổi đam mê và làm điều gì đó quan trọng với mình, thì giây phút đó chính là ngay lúc này đây.

5. Đừng cố gắng làm người khác

Một trong những thách thức lớn nhất trong cuộc sống là làm chính mình trong một thế giới cứ chực biến bạn thành người giống như mọi người khác. Lúc nào cũng sẽ có người xinh đẹp hơn bạn, thông minh hơn bạn, trẻ trung hơn bạn, nhưng họ sẽ không bao giờ
là bạn cả. Đừng thay đổi để mong người khác thích mình. Hãy là chính mình, và sẽ có người yêu con người thật của bạn.

6. Đừng bận tâm với quá khứ

Bạn không thể bắt đầu một chương mới trong cuộc đời nếu cứ đọc đi đọc lại chương cũ.

7. Đừng sợ mắc sai lầm

Làm việc gì đó rồi mắc sai lầm còn hiệu quả gấp 10 lần so với không làm gì cả. Mỗi thành công đều có một vệt dài những thất bại đằng sau nó, và mỗi thất bại đều dẫn đường tới thành công. Suy cho cùng, bạn sẽ hối hận về những điều mình KHÔNG làm nhiều hơn là về những điều mình đã làm.

8. Đừng trách móc bản thân vì những sai lầm đã qua

Có thể chúng ta yêu nhầm người và đau khổ về những điều không xứng đáng, nhưng dù mọi việc có tồi tệ tới mức nào, thì cũng có một điều chắc chắn: sai lầm giúp chúng ta tìm được đúng người, đúng thứ phù hợp với chúng ta.

Chúng ta ai cũng có lúc mắc sai lầm, ai cũng có khó khăn, và thậm chí tiếc nuối về những việc trong quá khứ. Nhưng bạn không phải là sai lầm của mình, bạn không phải là khó khăn của mình, và ngay lúc này đây, bạn có trong tay sức mạnh để xây dựng nên hiện tại và tương lai của chính mình. Mỗi một điều từng xảy ra trong cuộc sống của bạn đều góp phần chuẩn bị cho bạn đón nhận một khoảnh khắc mới chưa đến.

9. Đừng cố công mua hạnh phúc

Nhiều thứ chúng ta mong mỏi có được thường có giá đắt. Nhưng sự thật là, những gì thực sự khiến chúng ta hài lòng lại hoàn toàn miễn phí – đó là tình yêu, là tiếng cười, và là những giây phút miệt mài theo đuổi đam mê của mình.

10. Đừng tìm kiếm hạnh phúc ở người khác

Nếu bạn không cảm thấy hạnh phúc với chính con người bên trong của mình, thì bạn sẽ chẳng thể nào có được hạnh phúc lâu dài với bất kỳ người nào khác. Bạn phải tạo ra sự ổn định trong cuộc sống của mình trước rồi mới nghĩ tới chuyện chia sẻ cuộc sống đó với người khác được.

11. Đừng lười nhác. Đừng nghĩ ngợi quá nhiều.

Vì có thể bạn sẽ tạo ra một rắc rối không đáng có. Hãy đánh giá tình hình và đưa ra hành động dứt khoát. Bạn không thể thay đổi điều mà mình không muốn đối mặt. Tiến bộ bao hàm rủi ro. Chấm hết ! Bạn không thể đứng một chỗ mà hy vọng mình sẽ tới được đích.

12. Đừng nghĩ rằng mình chưa sẵn sàng

Khi một cơ hội xuất hiện, không có ai cảm thấy mình đã sẵn sàng 100% để đón nhận nó. Bởi vì phần lớn những cơ hội lớn lao trong cuộc đời đều đòi hỏi chúng ta phải phát triển vượt quá “vùng thoải mái” của mình – điều này có nghĩa là ban đầu, chúng ta sẽ không cảm thấy hoàn toàn thoải mái.

13. Đừng tham gia vào các mối quan hệ vì những lý do sai lầm

Cần phải lựa chọn các mối quan hệ một cách khôn ngoan. Ở một mình còn tốt hơn là giao tiếp với người xấu. Bạn không cần phải vội vàng. Điều gì phải đến, sẽ đến – và nó sẽ đến đúng lúc, với đúng người, và vì lý do tốt đẹp nhất. Hãy yêu khi bạn đã sẵn sàng, chứ đừng yêu khi bạn cảm thấy cô đơn.

14. Đừng từ chối những mối quan hệ mới chỉ vì các mối quan hệ cũ không đem lại kết quả tốt đẹp

Trong cuộc sống, rồi bạn sẽ nhận ra rằng mỗi người bạn gặp đều có ý nghĩa riêng cho bản thân bạn. Một số người sẽ thử thách bạn, một số người sẽ lợi dụng bạn, và một số khác sẽ dạy dỗ bạn. Nhưng điều quan trọng nhất là, một số người sẽ giúp bạn thể hiện được khía cạnh tốt đẹp nhất của mình.

15. Đừng cố cạnh tranh với tất cả mọi người

Đừng lo lắng khi thấy người khác giỏi hơn mình. Hãy tập trung vào việc “phá kỷ lục” của chính mình mỗi ngày. Thành công chỉ là một cuộc chiến giữa BẠN và BẢN THÂN BẠN mà thôi.

16. Đừng ghen tị với người khác

Ghen tị là hành động đếm các “điểm cộng” của người khác thay vì đếm các “điểm cộng” của mình. Hãy tự hỏi bản thân mình câu này: “Mình có điểm gì mà ai cũng mong có ?”

17. Đừng than vãn và tự thương hại bản thân

Các khó khăn xuất hiện trong cuộc sốngđều có lý do riêng của chúng – nhằm hướng bạn theo một cung đường phù hợp cho bạn. Có thể khi khó khăn xuất hiện, bạn sẽ không nhận thấy hay không hiểu được điều đó, và có thể đó là một trải nghiệm khó khăn. Nhưng bạn hãy thử nghĩ về những khó khăn mình đã trải qua trong quá khứ mà xem. Bạn sẽ thấy rằng, cuối cùng, chúng đã hướng bạn tới một địa điểm tốt hơn, trở thành một con người tốt hơn, có tâm trạng hay hoàn cảnh tích cực hơn. Vì thế, hãy cười lên! Hãy cho mọi người thấy rằng bạn của ngày hôm nay mạnh mẽ gấp nhiều lần so với bạn của ngày hôm qua – và bạn sẽ là như thế.

18. Đừng giữ mãi những hằn học.

Đừng sống với niềm oán ghét trong tim. Bạn sẽ khiến mình đau khổ hơn so với những gì mà người mà bạn căm ghét có thể gây cho bạn. Tha thứ không phải là nói: “Những gì anh đã làm với tôi là chấp nhận được”, mà là: “Tôi sẽ không để hạnh phúc của mình bị hủy hoại vĩnh viễn bởi những gì anh đã làm với tôi”.

Tha thứ là câu trả lời… hãy buông ra đi, hãy tìm kiếm sự thanh thản trong tâm hồn, hãy giải phóng bản thân bạn! Và hãy nhớ, tha thứ không chỉ vì người khác, mà còn vì chính bạn nữa đấy. Hãy tha thứ cho bản thân mình, hãy tiếp tục cuộc sống, và cố gắng làm tốt hơn trong tương lai 

19. Đừng để người khác kéo bạn xuống vị trí ngang bằng với họ.

Đừng hạ thấp các tiêu chuẩn của mình để thích nghi với những người không chịu nâng cao các tiêu chuẩn của họ.

20. Đừng lãng phí thời gian giải thích bản thân cho người khác,

Bạn bè bạn sẽ không cần bạn phải giải thích gì cả, còn với kẻ thù, thì dù bạn có giải thích bao nhiêu họ cũng chẳng tin đâu. Hãy cứ làm những gì mà thâm tâm bạn biết là đúng.

21. Đừng miệt mài làm đi làm lại một việc mà không có “khoảng ngừng”

Thời điểm phù hợp để bạn hít một hơi thật sâu là khi bạn không có thời gian cho việc đó. Nếu bạn tiếp tục làm những gì mình đang làm, thì bạn sẽ tiếp tục nhận được những gì mà bạn đang nhận được. Đôi khi bạn cần phải tạo ra cho mình một khoảng cách để có thể nhìn nhận sự việc một cách rõ ràng.

22. Đừng bỏ qua điều kỳ diệu của những khoảnh khắc nhỏ nhoi

Hãy tận hưởng những điều nhỏ nhặt, bởi vì biết đâu một ngày nào đó, bạn sẽ ngoảnh nhìn lại để rồi nhận ra rằng chúng là những điều lớn lao. Phần tốt đẹp nhất trong cuộc sống của bạn sẽ là những khoảnh khắc nhỏ bé không tên khi bạn dành thời gian mỉm cười với ai đó quan trọng đối với bạn.

23. Đừng cố làm mọi thứ trở nên hoàn hảo

Thế giới thực không vinh danh những người cầu toàn; nó sẽ trao phần thưởng cho những người hoàn thành công việc.

24. Đừng đi theo con đường ít bị cản trở nhất

Cuộc sống không dễ dàng, nhất là khi bạn lên kế hoạch đạt được điều gì đó có giá trị. Đừng chọn con đường đi dễ dàng. Hãy làm điều gì đó phi thường.

25. Đừng hành động như thể mọi việc đều tốt đẹp trong khi thực tế không phải như vậy 

Suy sụp một lát cũng không sao. Bạn không nhất thiết lúc nào cũng phải tỏ ra mạnh mẽ, và cũng không cần phải liên tục chứng minh rằng mọi việc đều diễn ra tốt đẹp. Bạn cũng không nên lo lắng về chuyện người khác đang nghĩ gì– hãy khóc nếu bạn cần khóc – điều đó cũng tốt cho sức khỏe của bạn mà. Càng khóc sớm, bạn càng sớm có khả năng mỉm cười trở lại.

26. Đừng đổ lỗi cho người khác về các rắc rối của bạn

Khả năng thực hiện được ước mơ của bạn tỉ lệ thuận với khả năng bạn tự nhận trách nhiệm cho cuộc sống của mình. Khi trách cứ người khác vì những gì bạn đang trải qua, nghĩa là bạn đang chối bỏ trách nhiệm – bạn đang trao cho người khác quyền kiểm soát phần cuộc sống đó của mình.

27. Đừng cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người

Đó là điều không thể xảy ra, và nếu bạn cứ cố công làm như vậy, bạn sẽ kiệt sức mất thôi. Nhưng làm cho một người mỉm cười cũng có thể thay đổi cả thế giới. Có thể không phải là toàn bộ thế giới, mà chỉ là thế giới của riêng người đó thôi. Vì thế, hãy thu hẹp sự tập trung của mình lại.

28. Đừng lo lắng quá nhiều

Lo lắng sẽ không giúp giải thoát các gánh nặng của ngày mai, nhưng nó sẽ tước bỏ đi niềm vui của ngày hôm nay. Một cách để bạn có thể kiểm tra xem có nên mất công suy nghĩ về điều gì đó hay không là tự đặt ra cho mình câu hỏi này: “Điều này có quan trọng gì nữa
không trong một năm tiếp theo? Ba năm tiếp theo? Năm năm tiếp theo?”. Nếu câu trả lời là không, thì nó không đáng để bạn bận tâm đâu.

29. Đừng tập trung vào những gì bạn không mong muốn xảy ra,

Hãy tập trung vào những gì bạn thực sự muốn xảy ra. Suy nghĩ tích cực là “tiền đồn” cho mọi thành công vĩ đại. Nếu mỗi sáng bạn thức dậy với tâm niệm rằng ngày hôm nay sẽ có điều tuyệt vời xảy ra trong cuộc sống của mình, và bạn để tâm chú ý, thì rồi thường là bạn sẽ nhận thấy rằng niềm tin của mình là đúng.

30. Đừng là người vô ơn

Dù bạn đang ở hoàn cảnh tốt đẹp hay tồi tệ, hãy thức dậy mỗi ngày với niềm biết ơn cuộc sống của mình. Ở nơi nào đó, người khác đang đấu tranh trong tuyệt vọng để giành giật lấy cuộc sống của họ.Thay vì nghĩ về những gì bạn không có, hãy nghĩ về những gì bạn đang có mà người khác không có.

(Sưu Tầm)

Đố các bạn "tay" này tốt nghiệp chuyên ngành gì?


He he...xaochin ngài!





(Bật mí nhé: Đương kim Giáo sư Tôn Thất ...học & Tổng ...giám đốc công ty Vina...moi)

Alan Phan - Tết Bolsa…

Có lẽ hơn chục năm nay tôi chưa về Mỹ ăn Tết. Lang thang khắp châu Á, những ngày nghỉ Tết, tôi thường tìm đến những bãi biển yên tịnh, bao quanh bởi tiện nghi của các international resorts từ Bali, Maldives đến Madras, Phu Khet, để tâm hồn lắng đọng, suy ngẫm về lỗi lầm của năm cũ, rồi tìm giải pháp kế hoạch cho năm mới.

Tôi cũng đă háo hức ở Việt Nam vài cái Tết…nhưng khá thất vọng với những xô bồ nông cạn của đám đông…tụ họp mù trời trong khói bụi của triệu xe máy (trong khi chở con cái nhỏ bé để tập cho chúng quen với ô nhiễm?), rồi những chen lấn chụp hình quanh chợ hoa Nguyễn Huệ, hay ùn ùn về phía bờ sông Saigon coi đốt pháo bông vào giữa đêm Giao Thừa. Một kịch bản không gì sáng tạo, không khí cổ truyền gần như biến mất và tôi thấy mình lạc lõng trong một văn hóa mới, nhiều trình diễn và trần tục. Sau vài lần, tôi tránh né Saigon, Hà Nội vào dịp Tết và ra các khu nghĩ dưỡng ở Hội An, Long Hải, Nha Trang, Phú Quốc…Nhưng hiện tượng chặt chém du khách cùng những người đồng hương ồn ào…quấy rầy không ít. Cho nên, thôi thì bay xa một chút, tìm cái “thiền định” trong một bối cảnh thích hợp hơn.

Nhưng thực sự, tôi nhớ không khí Tết của Saigon ngày cũ. Có lẽ khi đó trí óc còn ngây thơ? Có lẽ những ngày Tết xưa trôi qua chậm hơn, cái vui không dồn dập cho qua một đêm kiểu party-a-la-fast-food? Có lẽ những đứa trẻ bọn tôi còn biết thao thức đợi Giao Thừa, làm thơ dâng cha mẹ và nhận bao lì xì nhỏ bé? Có lẽ tâm hồn vẫn lâng lâng khi nhìn nhang khói bàn thờ, tin rằng ông bà tổ tiên đang về ở chung cùng gia đình vài ba ngày Tết? Có lẽ vì cười thích thú khi mỗi góc phố có thể làm mình đứng tim vì những bánh “pháo tống” hay đoàn múa lân đu đưa trên cao góp nhặt phong bì tiền? Có lẽ vì tôi thích âm điệu bolero của “Ly Rượu Mừng” hơn là “Tết…Tết…chết đến rồi”? Ngay cả khi về vùng tỉnh nhỏ, Tết ngày nay dường như chỉ là thời điểm để tụ họp cờ bạc và nhậu nhẹt.

Và như thế, cái Tết Saigon ngày cũ đã dần dần biến mất. Cho nên, mỗi lần Tết đến tôi lại thấy mình “tha hương” hơn dù đang ở quê nhà.

Năm nay, vì nhu cầu công việc, tôi lại ăn Tết ở California. Khoảng giữa thập niên 70’s, người Việt ở Mỹ không nhiều lắm. Những hội đoàn cũng tổ chức chợ hoa, chợ Tết…nhưng hơi thiếu lửa. Phần lớn, phải đi làm và ngoài cộng đồng người Hoa ở Chinatown, những sắc dân khác không biết gì về Tết, ngoài những ký ức về Tết Mậu Thân trên TV…Sau vài chục năm, thế hệ mới của người Mỹ gốc Việt đã tạo những dấu ấn sâu đậm quanh các khu sinh sống, nhất là Quận Cam. Bộ máy chính trị của họ đã thành công nắm giữ các chức thị trưởng và hội đồng thành phố ở Garden Grove, Westminster và Fountain Valley. Bộ máy kinh doanh của thương nhân thiết lập các quán ăn, dịch vụ lẻ khắp quận, chưa nói đến thành quả từ Silicon Valley trên bình diện quốc gia. Bộ máy văn hóa truyền thông hội nhập khá thông suốt với mạng lưới media của Mỹ, chắc chắn sẽ tạo nhiều ảnh hưởng khi thu nhập trung bình của cư dân gốc Việt gia tăng trong 5, 10 năm nữa.

Sự lớn mạnh này thể hiện trong lần lễ hội Tết năm nay. Nhìn đoàn phụ nữ lũ lượt trong tà áo dài cổ truyền, các chàng trai đùa giỡn vừa đi vừa đốt pháo, cảnh sát đã đóng không cho xe cộ qua lại khúc đường quanh chùa Huệ Quang, đêm Giao Thừa giữa Little Saigon gợi nhớ những ngày đi hái lộc ở lăng Lê Văn Duyệt…Khói nhang nghi ngút, sân chùa đông nghẹt người xin xăm, coi bói…nhưng rất trật tự, không chen lấn sàm sỡ…Tôi và gia đình anh Thái Thép Việt ấm cúng nhìn xuống Bolsa, nói về chuyện xưa chuyện nay, và tìm thấy tình bạn vẫn đẹp chân thật như ngày nào.

Sáng mồng Một, tôi ghé vài cơ sở báo chí TV, ăn chút tiệc tùng, gặp lại cũng khá nhiều bạn cũ mới. Đi ngang khu Phước Lộc Thọ, những tràng pháo dài mấy tầng cao như Saigon, Chơ Lớn ngày xưa, cùng đoàn múa lân khá xôm tụ, và trên vỉa hè, nam thanh nữ tú lượn phố trong nắng ấm như ngày nào ở Tự Do, Lê Lợi…Một không khí Tết dù thu hẹp trong không gian nhỏ bé của vài khu phố, vẫn mang dáng dấp của “những ngày xưa thân ái”. Sau đó, nhiều gia đình vẫn giữ truyền thống xông đất, mừng tuổi, ghé thăm nhau làm chút trà nóng, bánh mứt, đốt chút hương trên bệ thờ… Chiều tối, theo gia đình đi lễ Công Giáo đàu năm, nơi thánh đường đông nghẹt tín đồ cùng màn đốt pháo hào hứng cho bọn trẻ.

Vài thân hữu kể lại cho tôi chuyện những ngày Tết trong các trại tỵ nạn Hong Kong, Indonesia, Mã Lai…Không gian tù túng, vật chất thiếu thốn, sinh hoạt khó khăn…nhưng nhiều thuyền nhân lại nghĩ rằng những cái Tết nơi đây lại tràn ngập những kỷ niệm đẹp và tình thân thương rộng mở của đồng hương.

Cho nên dù Bolsa, hay vùng bão tuyết Đông Bắc Mỹ hay các trại tỵ nạn, hay thành phố làng mạc của Việt Nam, linh hồn của ngày Tết vẫn là sự thăng hoa của tâm linh, lòng thương yêu chân thật và tính khoan dung chấp nhận cuộc hành trình và những trải nghiệm cùng gia đình, thân hữu.

Có lẽ Tết chỉ có thực trong lòng mình…

Alan Phan

(PS: Tôi hy vọng rằng năm nay, bạn sẽ phạm lỗi lầm. Có lỗi lầm vì bạn đang sáng tạo, thử nghiệm giải pháp mới, để thay đổi mình và thế giới. Có lỗi lầm vì bạn dám làm những chuyện mình chưa từng làm; và quan trọng hơn hết, bạn đã cố gắng làm một cái gì – Neil Gaiman)

Mùa Xuân và Hy Vọng

Alan Phan

dove

Viết vào ngày mồng một Tết năm Quý Tỵ – 10 Feb 2013

Mặc cho những biến cố, bất hạnh hay đau khổ trong năm vừa qua, cứ mỗi độ Xuân về, lòng người luôn phơi phới niềm vui, theo đúng nhịp thở của thiên nhiên, để tin rằng một chu kỳ mới sẽ đến, mọi thứ sẽ thay đổi và tất cả vấn nạn đang bao quanh sẽ tự động biến mất nhờ một phép lạ không tên. Đây là tâm trạng không riêng với người Việt hay Á Châu mà còn phổ cập khắp nhân loại, giàu hay nghèo, giỏi hay dở, già hay trẻ, khôn hay ngu. Trong tiềm thức chúng ta, “mùa xuân và hy vọng” là một điệp khúc bất diệt và nhen nhúm cho chúng ta một nhóm lửa qua đêm dài và lạnh lẽo.

Mỗi dân tộc đều có những nghi thức cổ truyền hay du nhập để chào mừng sự tái sinh này. Phổ biến trong văn hóa Việt-Hoa là “ngày xuân trẩy lộc”, là “bói quẻ đầu năm”, là “xông đất lấy hên”, là “chúc Tết mọi nhà”…và trăm tục lệ hay lễ hội khác. Ai cũng biết rằng hết rằm tháng giêng, phần lớn cuộc đời của chúng ta sẽ quay lại đường cũ với những vấn đề cũ, những tư duy cũ và những thói quen cũ. Nhưng với những ngày xuân, hy vọng là tất cả và chúng ta đều mơ về một tương lai đẹp như chuyện cổ tích. Tâm hồn mọi người quay lại tuổi thơ, và ai cũng chắp tay cúng kiến cầu nguyện sự giúp đỡ của Ơn Trên trong những ngày Tết.

Cho đến Tết này, tôi đã sống qua 68 mùa xuân. Ngoại trừ những năm đầu đời khi trí óc chưa hoạt động đúng mức, mọi ký ức về “mùa xuân và hy vọng” luôn tỏa sáng và làm ấm áp những thời điểm của thử thách, thua lỗ và sai lầm. Cái giá phải trả là những thất vọng sâu đậm hơn sau đó dễ tạo nên trầm cảm và suy sụp. Và nguyên nhân chính của sự thua cuộc thường đến từ những tính toán lạc quan và không thực tế để lại từ “mùa xuân và hy vọng”. Cho nên, đôi khi trong suy nghĩ của tôi, hay nhiều người khác, là mong muốn xuân đừng đến để chúng ta yên ổn với số phận hay tìm ra một giải pháp khách quan hơn.

Nhưng thói quen luôn luôn là thói quen. Mỗi độ xuân về, lòng tôi lại rạo rực một niềm tin mới, một tư duy mới, một kế hoạch mới, và một tương lai mới. Nhiều người sẽ bền chí biến ý tưởng thành hành động cụ thể; nhiều người sẽ để mặc cho thời thế đẩy đưa. Sự khác biệt có thể là yếu tố chính để quyết định ai là đại bàng và ai là chim sẻ, trong sự nghiệp kinh doanh lâu dài.

Nhiều khi làm con chim sẻ trong khu vườn yên tĩnh nhỏ có thể là một hạnh phúc. Nhưng lòng tham luôn thúc đẩy con người bay cao như cánh đại bàng dù phải trải qua bao song gió. Sau rất nhiều thành bại, mất còn trong cuộc sống, tôi không biết chân lý nằm ở đâu? Thôi thì phải thông cảm với sự lựa chọn cá nhân của mỗi người.

Đầu xuân khai bút, tôi xin nhắc lại vài câu sáo ngữ, như một khách lạ đang xông đất nhà người:

Nhân dịp Tết, Alan kính chúc mọi thân hữu, độc giả và đối tác một mùa xuân đầm ấm bên gia đình, một năm mới nhiều sức khỏe và may mắn và sau những đêm dài, quê hương sẽ hồi sinh trong nắng ấm của bình minh.

Mong mọi người sẽ tìm được một thanh bình nội tại và những niềm vui mỗi ngày trong đời sống và công việc.

Alan Phan

(Blog Alan Phan)